Tới Dị Giới Làm Tiểu Bạch Kiểm
Chương 269: Anh và bà ngoại em không có gì chứChương 269: Anh và bà ngoại em… không có gì chứ?
“Dược Hoàng đại nhân, trước hết xin cảm ơn ngài không chê Hải thành xa xôi mà hạ mình tới nơi khỉ ho cò gáy này, thực sự là để Hải gia bồng tất sinh huy.” – Hải Đại Phát tại ghế gia chủ đứng dậy, tay cầm ly rượu, cao giọng tuyên bố: “Hôm nay chỉ có chén rượu nhạt, xin thay mặt Hải gia tất cả mọi người, cũng như đại diện Hải thành bình dân bá tánh mời ngài một ly.”
“Hải gia chủ có lòng!” – “Dược lão” cũng đứng dậy khản đặc nói: “Lão mặc dù bất tài nhưng từ bé đã say mê với đan dược, lớn lên may mắn gặp được danh sư không chê thiên phú tầm thường, dốc lòng dạy dỗ mới để lão học được chút bản lĩnh này, quả thật chỉ nói bằng lời là không thể nào kể hết được ơn nghĩa của sư phụ đối với Lão.
Đáng tiếc trời phụ lòng người! Lão mặc dù may mắn được thiên hạ ưu ái gọi một tiếng Dược Hoàng nhưng cuối cùng vẫn là không cứu được sư phụ mình, cũng cứu không được chính mình. Tất cả đều do hai chữ “thiên phú” gây nên a!
Cho nên Lão quyết tâm dùng chút bản lĩnh còm này giúp đỡ những người đã và đang trải qua tình cảnh Lão từng gặp phải trước đây, chính là vì thiên phú hạn chế mà phải cay đắng trở về với cát bụi, để lại ước mơ, gia tộc và người thương, người thân phía sau không thể chăm sóc.